Cuộc đời này thật quá bất công?
Đáng lẽ cuộc đời này phải thật công bằng?
Có lẽ không ít người trong chúng ta đã từng hỏi những câu đại ý như vậy. Bạn đã làm gì khi gặp bất công trong cuộc sống? Và làm gì để lấy lại sự công bằng cho bản thân? Tôi sẽ kể một câu chuyện:
" Có một lần tôi đến chơi nhà một người bạn. Đang ngồi chơi cùng 2 đứa nhỏ nhà anh. Khi mẹ chúng đi chợ về. Có mua một ít bánh và chia đều cho 2 đứa. Nhưng đứa em thì khóc kêu là ít hơn. Đòi lấy thêm phần của đứa lơn. Mẹ chúng bắt đứa lơn kia đưa thêm phần của mình cho đứa em. Nó cũng đồng ý. Nhưng đứa em vẫn không chịu. Đến khi cậu nhóc chỉ giữ lại 1 cái còn lại đưa hết cho đứa em. Nó mới ngừng khóc. Đứa lớn cũng không nói gì. Nó ăn hết cái bánh. Còn đứa em thì chỉ giữ bánh và không ăn. Nhưng khi nó thấy đứa lớn ăn hết nó lại đưa cho 1 cái. Và cứ như thế đứa lớn thậm chí còn được ăn nhiều hơn."
Cuộc sống này vốn dĩ là bất công. Ngăn cách giữa bất công và công bằng cũng rất mỏng manh bởi sự chấp nhận và hi sinh.
Vốn dĩ cho dù là thế giới con người, hay thế giới loài vật. Cũng đều chứa đựng những điều bất công.
Có người sinh ra đã có hoàn cảnh tốt hơn người khác, có người sinh ra đã có sức khỏe tốt. Trong khi đó có những người thì ngược lại. Miếng ăn không đủ, tàn tận, bệnh tật... Có loài vận to lớn , có loại vật nhỏ bé...
Nhưng những loài vật kia. Dù không có chân tay như Lươn , Rắn... Không có cơ thể to lớn như Voi.. Không thể bay lượn như Chim. Mỗi loại lại tự tìm môi trường và cách hoạt động phù hợp với mình. Để sinh tồn và dùy trì nòi giống.
Con người rất phát triển , rất thông minh nhưng cũng ko thể giết được hết gián, bọ, chuột...
Cho dù cuộc sống này có bất công đến mấy. Nó vốn dĩ là vậy. Chúng ta dù muốn hay không muốn hãy nên chấp nhận và quen dần với nó. Bằng chính sự chấp nhận và hi sinh , suy nghĩ để sống và hòa quyện , vượt qua được và sống trong bất công đó. Chúng ta sẽ tìm thấy cái công bằng cho chính mình, thấy thoải mãi và thấy hạnh phúc hơn là sũy nghĩ đòi hỏi công bằng.